Sâm cứ nằm đó, nhìn bà yêu đắm rồi mĩm cười. Sâm cười vì thấy thím tưởng Sâm chưa có gì với tôi. Ngoài này tôi cũng mĩm cười vì bà hông biết rằng tôi đang ngồi đây xem hai người vừa qua cơn hạnh phúc. Bỗng Sâm lăn qua ôm thím thật chặt. Con cặc chàng lạl ngúc ngoắc nổi dậy:
- Con muốn nữa. Thím chìu được không?
- Trời, sợ anh không đủ sức, chứ đụ tới khuya cũng không sao.
Vậy sao hồi nãy thở quá vậy?
Còn thở là hên rồi. Tưởng đâu tắt nghỉn luôn hồi hai đứa ra.
- Gì dữ vậy? Mọi lần đâu có?
- Mọi lần chỉ kéo dài được có nữa tiếng hay 45 phút. Lần này em nín, em kềm, giữ lại đến phút chót mới cùng anh ra. Cho nên... ra nhiều quá Sâm ơi!
- Mà con muốn nữa, chìu con đi thím Hạnh!
Thím liếc đồng hồ thấy gần 3 giờ là giờ tôi đi học về Bà chỉ cầm con cặc Sâm hôn mấy cái, mặc quần cho chàng, xong hẹn trưa mai. Sâm cũng mặc quần cho bà. Khi lưng quần lên tới bắp vế, chàng ngừng
lại hôn lồn bà thật da diết. Thím cắn môi, nhắm mắt nói nhỏ:
- Thôi Sâm, hôn nữa, em nổi nứng lên là anh chết à Ráng đi!
Cả hai đi ra gần cửa. Tôi bỏ chạy ra nhà sau thật nhanh, rồi đi ngược lên nhà trên. Khi thình lình bắt gặp tôi ở nhà ngang. Thím hơi giật mình. Vì nếu đi học về, tôi phải đi ngả trước. Sao lại từ nhà sau bước
lên, mà tập sách vở lại nằm trên bàn. Tôi tội nghiệp thím, chạy lại ôm bà, hôn bà một cái, đánh tan không khí nghi ngờ cho bà yên lòng. Thím đưa tay bới nhanh đầu tóc lại. Sâm thông minh hơn. Nhìn cái cách đối xử của tôi lúc đó, chàng đoán được phân nửa. Đi học về ôm thím hôn là chuyện hiếm có lắm. Còn thím bới tóc cũng là chuyện thường, sao tôi đứng đó ngắm bà rồi lại tủm tỉm cười. Sâm làm bộ:
- Thôi, uống nước xong con trở lại cày. Anh đi nghe Lựu.
Sâm bước ra, đi khuất khỏi cổng nhà, thím vẫn đứng đó lúng túng như một tội phạm vừa bị bắt gặp quả tang làm một điều gì phi pháp. Tôi thương thím hơn, nhưng không biết nói gì, làm gì để bà an tâm. Bỗng bà đột nhiên hỏi một câu rất thừa:
- Con đi học mới về đó hả?
- Dạ, thưa thím con đi học mới về.
- Sao con lại đi ngõ sau. Mọi lần...
- Thì từ ngõ trước, con ra sau vườn, rồi bước vô. Sao thím hỏi...
- Con ra sau vườn có việc gì không?
- Dạ... dạ... dạ...
Tôi nói dối không quen, phần vì thấy thím cứ lúng túng, tôi không đành lòng và khai thật.
- Thưa thím, con không biết nói dối. Con về sớm hơn mọi ngày. Và có xem lén thím...
Thím bịt miệng tôi thật nhanh. Nhìn trước nhìn sau, bà nói nhỏ:
- Thím biết rồi, đừng nói nữa. Giữ kín cho thím nhen! Tại thím...
Tới phiên tôi bịt miệng bà, không cho bà nói nữa:
- Con biết hết, thím không cần phải kể. Thím cứ yên trí là con thông cảm sự thèm muốn của thím. Chỉ có phái nữ với nhau mới hiểu sâu sắc được nhau. Xin thím cứ an tâm sống như đã sống lâu nay. Cứ
hẹn hò như đã hẹn hò lâu nay.
Thím ôm choàng lấy tôi, cười sung sướng đến ứa cả nước mắt. Tôi hạnh phúc khi thấy bà hết lo âu. Ngồi bên thím, tôi hỏi:
- Thím với Sâm "hẹn" nhau như vậy bao lâu rồi?
Bà thoải mái nói hết sự thật như tôi đã khai với bà chuyện tôi liên hệ tình dục với bác Ba. Giọng bà đều đều: :
- Hồi con chưa tới ở trọ nhà này, thím vẫn phải xách cơm trưa cho ông già ngoài rẫy. Trên đường về trời xáng xuống cây mưa. Mưa xối xả . Không đội nón, nên dù chạy nhanh, thím cũng bị ướt như chuột lột, đành ghé vô chòi bấp của Sâm trốn nhờ.
Sâm đỡ giỏ cơm, bảo thím vô ngồi cho đỡ lạnh. Vì là cái chòi nên chỉ làm sơ sài. Vì thế gió cứ thổi thốc, xuyên qua vách, làm thím ngồi co ro lại run. Sâm ngồi nhìn thím một lúc thật lâu. Chưa bao giờ nó làm như thế. Mắt nó dán vào áo quần ướt sũng của thím, nhất là bộ ngực. Bỗng Sâm cởi áo bảo thím:
- Thím cởi cái áo ướt ra đi. Mặc áo con cho ấm. Con chịu lạnh được.
Thím ngại ngùng quá. Dù là lối xóm nhưng Sâm đã lớn như một thanh niên, nhất là vì lúc nãy thím bắt gặp Sâm nhìn ngực thím. Nhưng cái chòi giữ bắp quá nhỏ, đâu còn nơi nào kín đáo hơn để thay. Thím quay mặt vào vách, cởi áo ướt la. Sâm choàng cái áo khô từ sau lưng thím. Chợt Sâm ôm cứng thím. Một cảm giác lạ lùng trong một giây, òa vỡ trong thân thím, khi hơi ấm của Sâm sát vào lưng thím. Nhất là đôi tay vạm vỡ của Sâm quàng tréo qua ngực thím.
Thím hồi hộp, không một phản ứng. Trống ngực thím đánh dồn dập, không phải vì sợ ai bắt gặp. Làm sao bắt gặp được trong cái chòi giữa ruộng bắp mênh mông. Trời mù câm. Tiếng mưa đánh trên mái chòi,
vào vách chòi, làm cho không khí lúc đó thật lãng mạn, đưa tình. Phải thú thật với con, thím là người đàn bà khát tình. Thím biết dâm từ năm còn nhỏ lắm. Mọi thứ phát triển ở thân thể thím có lẽ khác với mọi đứa con gái khác đồng tuổi. Mười hai tuổi thím đã có kinh. Lông đen dày rậm đã bao đầy chỗ kín. Thím đã biết đòi hỏi sinh lý. Biết là quá sớm, mà thím chẳng biếtlàm gì để chống lại cáibất thường đó.
Cho nên khi Sâm ôm thím, thím cúi xuống, như chấp nhận đầu hàng những gì sắp xảy ra. Thấy thím không nói gì, Sâm càng siết mạnh vòng tay. Thím ấm hẳn lại, do hơi nóng của Sâm chuyền qua một phần, do nhiệt lực trong thím bốc lên phần khác. Sâm tỳ cái mặt sát ót thím, rồi hỏi thật nhỏ:
- Thím ấm lại chưa?
Thật ra cái áo của Sâm chỉ mới quàng kín ở lưng thím. Còn phần trước, tức bộ ngực hãy còn trống. Chỉ có hai cánh tay vạm vỡ của Sâm choàng qua thì đâ u có đủ chc gì. Vậy mà thím thực sự ấm, ấm lắm.
Hồi đó, trước bà Tư Dơi, đã có chuyện bà Tổng Quyền, cũng bị cả làng biếm nhẽ, chê cười vì tội lấy thằng con nít. Bả cũng nhục quá, mang thằng nhỏ đi biệt xứ. Ai thì chửi bới, cười chê. Riêng thứa khi
nghc chuycn bà Quyền, thím suy nghĩ mông lung. Thím tò mò đến tận nhà bả để nhìn mặt thằng nhỏ. Thím thú vị và khoái nghe chuyện của bả. Có lạ không?
Và bây giờ giữa ruộng bắp này. Mọi sự diễn ra bất chợt. Chẳng có ai sắp xếp. Ngoại trừ cái không khí mưa lạnh, cái chòi nhỏ xíu, có hai thím cháu ngồi giữa chốn quạnh hiu. Thím đang cởi trần, có Sâm ôm cứng ngắt. Nghe Sâm hỏi "Thím ấm lại chưa?" Thím nói dối "Chưa! " Không biết cái gì lúc đó khiến thím nói dối. Lý trí hay nhục cảm bất bình thường nơi thím. Thím trả lời chưa một cách tức khắc, không
đợi suy nghĩ. Tiếng chưa của thím cũng rất nhỏ, nhỏ như giọng Sâm hỏi.
Sao phải nói nhỏ? Có ai nghe được giữa tiếng mưa ầm ầm ngoài kia mà phải hạ giọng. Gian ý manh nha tràn đến với cả hai. Sâm chủ động, cuốn thím theo luôn.
Bỗng vòng ôm của Sâm lơi ra. Hai tay Sâm để rất nhẹ trên vú thím. Thím nắm tay Sâm lại, không phải để chận đứng bước táo bạo của Sâm, mà là đồng lõa, ấn tay Sâm vào ngực thím sát hơn. Từ đàng
sau, hơi thở Sâm dồn dập thổi vào ót thím. Thím rùng mình và nổi ốc khắp châu thân.
Vì ngồi quay mặt lại, không trông thấy nhau, nên "liêm sĩ" cho phép thím toa rập với Sâm, để hai tay Sâm bóp nhẹ đôi vú. Mưa vẫn rơi xối xả. Sét đánh ầm ầm. Những tia chớp xanh lè hiện trên nền mây đen kịt. Gió càng rít, mưa càng đập bạo vào vách phên. Thím bắt đầu buông tay ra, trao tựdo cho Sâm.
Rồi thình lình, Sâm xoay người thím lại. Mặt đối mặt. Thím yếu đuối nhìn Sâm nhưcon thú đã lọt vào bẫy. Hai tay Sâm bưng mặt thím, rất từ từ, môi Sâm đổ sà lên môi thím. Và con ơi, thím nhắm mắt cho đỡ xấu hổ, đưa lưỡi qua cho Sâm nút ngon lành. Hai cánh tay Sâm siết chặt vòng ôm hơn. Cũng thế, hai tay thím quấn lấy cái lưng vạm vỡ của Sâm mạnh hơn.
Sự cám dỗ, sự khoái lạc, cứ thế len vào chiếm hết tâm trí thím. Chỉ còn cái xác phàm phu, đang hưởng, đang thu nhận nỗi thống khoái kỳ lạ, chưa từng xảy la trong đời.
Mưa dữ dội như thứ âm nhạc ma quái liêu trai càng lúc càng đưa thím đi xa hơn. Gió lạnh thổi làm vòng tay thím và Sâm càng siết chặt. Sâm đưa lưỡi qua. Thím tê chết, ngất ngư, nút êm đềm. Bụi mưa tạt vào lưng Sâm hơi ướt.
Sâm trườn lên, đè thím nằm xuống. Ngực Sâm và vú thím sát không còn một ly. Khúc gân cứng ngắt của Sâm chỉa trên bụng thím. Thím chẳng biết nó bao lớn, nhưng cứng lắm. Sâm cầm tay thím đặt vào đó! Con ơi, có phải lúc đó thím là thím hay là thiếu nữ chưa chồng? Cảm giác ngại ngùng e thẹn khiến tay thím run lẩy bẩy khi cầm cặc Sâm. Thím ngất ngư. Sao lại có hoàn cầnh kỳ lạ này hôm nay? Thím chưa hề có dự định quái gỡ như vầy. Sâm nữa, chưa bao giờ Sâm có một lần tỏ ý hoa tình với thím. Lạ quá ! Thím cứphóng tới. Mắc cở? Có. Với chính thím hơn là với Sâm. Vì thím thụ động. Thím bị Sâm cuốn
hút. Cái quần đùi của Sâm được tuột hẳn ra. Và Sâm lõa thể, Sâm nằm hẳn lên thân thím. Quần thím bẹp hẹp những nước mưa. Thím nghe như tay Sâm đang tuột nó xuống, xuống nữa. Khi quá đầu gối thì chính thím, dùng hai chân đưa nó ra khỏi người.
Thím không còn nghe lạnh từ ngoài tạt vào nữa. Tâm hồn đang chờ cái lạ đến. Thím nóng là đằng khác. Nóng vì máu dâm. nóng vì cặc Sâm đã nằm ngay miệng lồn rồi. Thím dâm đãng dạng hai đùi ra.
Và Lựu ơi, tự nhiên mông đít thím rung chuyển khi cặc Sâm vào dần, vào dần. Nằm dưới, thím nghe rõ nó tiến vào từng khúc như bước tiến của đoàn quân xâm lược đã vào thành. Quân sĩcủa thím chẳng chống
đối còn buông súng hoan nghênh bóng dáng kẻ cướp thành.
Khi toàn thể dương vật của Sâm đã lút hết, thím bạo dạn hơi hé mắt quan sát mặt thằng Sâm. Mặt Sâm hiện lên nỗi đam mê, đắm đuối. Dục vọng làm đôi mắt Sâm nặng chùng xuống, hai cánh mũi nở ra,
môi cứng và mọng lên như bị sưng. Đôi tay Sâm nằm dưới ót thím, mà bàn tay thì bóp mạnh bả vai. Cả hai trần truồng, chẳng còn gì che đắp, mà không nghe lạnh. Tại sao? Thím không hiểu.
Nước lồn của thím ra nhiều quá. Vì cảm giác lạ cũng có. Vì nó ứ trong đó 20 năm thèm khát cũng có sau khi sanh đứa con ra, thì thím chỉ được chú Hạnh chiếu cốtuần vài lần. Vài lần trả nợ chứ không phải vàl lằn ái ân tình tự, có lãng mạn. Nỗi sung sướng hạnh phúc của thím nếu có, chỉ nửa vời. Chèo thuyền ra giữa sông, bỏ đó, gátchèo, không qua đến bờ bên kia. Khi chú đã thỏa, rút ra, đi tắm, thím vẫn nằm đó ấm ức, trăn trở, có lẫn cả tức tối. Thím chới với khi cơn sướng đang lên bị đứt ngang. Thím lơ lững, chân chẳng đạp tới đất, mà đầu cũng không đụng tới mây. Cứ thế, ngày lại ngày. Sức sống vẫn dâng lên, máu dâm vẫn tràn đầy, kinh nghiệm gối chăn thì có thừa, mà người khác giống thì không. Ra chợ buôn bán, thím nghe đủ các loại chuyện dâm. Vì chợ là nơi bá tánh, toàn là phụ nữ, cho nên chẳng còn sót chuyện gì mà không có. Mỗi lần nghe, thím lại bị động dâm, bị kích thích. Nhưng chiếc băng keo đạo đức dán kín nỗi thèm khát của thím, làm im hết, chết hết mọi khả năng vùng dậy, đòi hỏi được thỏa mãn.
Thói quen nhưthếlàm thímthành người câm, điếc, đui, tệ hại hơn, thành người đàn bà nguội lửa, lạnh ngắt. Đàn ông thèm thì đi kiếm của lạ mà hưởng. Đàn bà thì không? .
Nên chiều nay, thím đã táo bạo, liều mạng lăn xả vào cho đỡ chết thèm. Thím coi như cơ hội ngàn năm một thuở, nên bằng lòng trần truồng nằm đụ với Sâm. Thím bạo dạn hơn bởi hai thím cháu đụ trong cái chòi giữa ruộng bắp mênh mông, trong một chiều mưa tầm tã. Kín đáo. Không ai trông thấy. Mà ai đó có thấy chắc chắn họ sẵn sàng nguyền rủa thím như đã nguyền rủa bà Tổng Quyền. Còn chẳng ai nhỏ chút lòng thương cho người đàn bà thèm khát xác thịt đã chẳng còn sự lựa chọn nào khác hơn là ngủ với thằng con nít.
Cả thím lẫn Sâm đều không ai dự định đụ nhau chiều nay. Nhưng thím thấy, hình nhưcó sựdàn cảnh rất ăn khớp của tạo hóa để cả Sâm lẫn thím có cơ hội ngàn vàng này.
Trước tiên thím không đội nón. Cơn mưa dữ dội chợt đến trong khi thím chỉ còn mấy trăm thước nữa là đến nhà.Cái áo ướt sũng đó là tấm màn mở ra cho vở tình klch chiều nay. Khi thím bằng lòng quay
mặt vào vách, cởi áo ra cho Sâm choàng lên người thím chiếc áo khô, lẫn hai cánh tay Sâm và ngực Sâm áp sát lưag thím, là coi như mọi thứ đã sẵn sàng dù chẳng ai nói lấy một lời.
Tình yêu, nếu thím được dùng hai chữ đó, thật mầu nhiệm. Hai kẻ khác giống bên nhau, im lặng. Mà rồi đã thông tri thật đầy đủ, để tận hiến đầy đủ.
Thím đưa hai tay ôm Sâm. Lưỡi Sâm chuyền qua thím. Thím ngất ngư nút, nút cho đã thèm. Hai chân thím tréo qua bắp vế Sâm. Và Sâm khởi sự nắc, rất chậm chạp, êm đềm.
Ai không công nhận thì thím vẫn cho đây là tình yêu vì tình dục làm sao có, nếu không có cả hai thỏa thuận? Vô cùng thú vị được làm tình giữa cơn mưa. Thím sàng nhẹ cái đít để hưởng ứng nhịp nắc của Sâm. Cái sướng lan tỏa ra khắp người làm thím không sao nằm im được. Thím nẩy lên, ấn đít Sâm xuống. Thím bấu vào vai Sâm, và miệng bắt đầu rên thê thiết:
- Thím xin chết luôn giữa ruộng bắp chiều nay nếu phải chết. Nếu phải làm hồn ma với đầy đủ lạc thú của xác thịt, thím tình nguyện. Còn làm kiếp người bị buộc chặt hết tất cả những đam mê, bị chặt
đứt hết các khát khao thì thà làm chiếc là khô, có lý hơn. Vì chiếc lá khô đã có lần bay là đà trong gió khi lìa cành rơi trên mặt đất. Hoặc có lần lá khô trôi trên giòng suối. ít ra như vậy, lá đã làm cho cảnh
rừng thêm lãng mạn, cho giòng suối thêm trũ tình. Còn người đàn bà chết thèm. Sâm ơi! Vô thi vị, vô nghĩa lý, vì nó không còn là người nữa. Có phải Sâm biết thím đang chết thèm mà xáp tới không? Có phải Sâm biết thứa sắp thành con mụ già lạnh cảm, khô cằn mà mang nước tình tới tưới không? Dù sao, thím cũng cám ơn...
Thím bảo Sâm nhổm lên cho thím lấy cái áo khô của Sâm mà lau bớt nước nhởn của lồn thím. Lau luôn cặc Sâm, rồi bắt Sâm làm lại từ đầu. Chiếc cu vào chật chội hơn, khít khao hơn. Thím nhắm mắt,
nhăn mặt, hứng hết cái sướng vô cùng tận khi Sâm đút sâu vào Sâm cắn nhẹ nơi cổ thím, nút cằm thím, vuốt tóc ướt sũng trên đầu thím. Hai tay Sâm cũng bấu mạnh vào vai thím:
- Chưa bao giờ được đụ dưởi mua .như vầy thím ơi! Con không cho thím về nhà nữa. ở đây với con luôn. Thím sàng hay quá, làm sao cho con ra trước một cái đi!
Rồi Sâm bặm môi đụ dồn dập. Sâm hôn khắp nơi trên mặt thím nhưđiêncuồng. Thím sàng cái đít vòng vòng. Thím cũng ngất ngư, thở hụt hơi, cố đua sức với Sâm. Cơn sướng cứ tới tấp mà đến như mưa gió
ngoài kia. Sấm chớp giận dữ bao nhiêu, trong này hai thím cháu hùng hục bấy nhiêu. Sâm bợ đít thím lên thật sát để đụ. Thím la, thím gào, thím rên siết nhưcon vật bị cắt tiết. Chưa bao giở thím được tự do hoàn toàn để diễn tả nỗi khoái lạc của làm tình như chiều nay. Không thể nào tả hết nỗi sướng tuyệt trần đang chạy rần rần khắp người thím. Hai tay thím liên tục đấm, ngắt, cào, cấu bả vai Sâm. Thím rên
như khóc Đôi chân quấn chặt hai đùi vạm vỡ của Sâm. Thím bứt tóc, ngắt tai Sâm và sau gần nửa giờ đụ kinh khiếp, thím chịu không được nữa.
Định rủ Sâm cùng ra với thím mà sự khoái lạc tuyệt cùng đã làm thím gần như ngất. Thím nín thở để nghe trong xa kia bung ra những tia nước. Tử cung thím bóp chặt, hai bắp vế thím khép kín lại. Thím nẩy nửa người phía dưới lên cao, nâng luôn Sâm lên. Chắc da thịt Sâm đã chảy máu vì thím bấm mạnh lắm. Cơn mưa trong thím cũng nhiều như nước trời tuôn xối xả ngoài kia.
Một khoảnh khắc. Rã rờl. Tê dại. Tan loãng. Thím ghìm Sâm lại, để Sâm đừng nắc nữa, giữ cho thím cái hạnh phúc tuyệt trần đó, kéo dài cho thím im hưởng hết say mê.
Sâm nhìn thứn cười hãnh diện. Vẫn hôn lâm râm ở môi, ở mắt, mũi thím, anh chàng có vẻ sung sướng đã hạ được con mãnh hổ, loại mãnh hổ đói mồi đã 20 năm, bị tay thợ săn non choẹt hạ, đang nằm thở thoi thóp, lừ đừ. Thím cứ tưởng là Sâm đã ra với thím lúc nãy. Nhưng không, vì cặc Sâm vẫn cứng ngắt dưới kia. Khi Sâm nhắp nhắp lai rai ở lồn thím. Thím ôm mặt Sâm hỏi:
- Cháu chưa ra hả?
- Chưa. Đâu có lẹ vậy đư(fc. Hết chiều nay, biết đã.
- Gần đàn bà bao lâu rồi mà nghề quá vậy?
- Dạ, cũng lâu rồi. Cả năm chớ không ít. Con tưửng thím phải dữ tợn lắm. Ai dè...
Thím không xấu hổ mà còn hãnh diện về Sâm. Tự nhiên thím nhìn Sâm và ngưỡng phục như một thần tượng, rồi yên trí từ nay, có thêm một tình nhân lực lưỡng, thao lược, và dẻo dai. Chưa bao giờ chú Hạnh giữ cho thím hơn l0 phút. Cho nên thím đã nói "ồng rút ra đi rửa, thím nằm đó với nỗi hậm hực, tức tối bực dọc, vì đò đậu giữa giòng sông, không qua tới bờ bên kia.
Con có bị nhưvậy lần nào chưa? Đang ăn ngon bị ai đổ bát cơm. Giây căng thẳng bị chặt đứt nửa vời. Nỗi hờn đó của người đàn bà thường chìm lắng vào chịu đựng. Và tưởng là quên được, nhưng không, nó trở thành nỗi hờn không bao giờ nguôi ngoai. Vì thế, con chim tự xé lồng bay xa, nhất định tìm cho được bến đỗ.
Nếu bạn là 9x, 10x đời đầu hẳn bạn sẽ không quên được những tựa game kinh điển mobi army, các game mien phi, cac trang web tai game nổi tiếng,..và dưới đây là các phiên bản game cho điện thoại Java, Android và iPhone